Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Nhật kí Sapa


Đã bao lần ao ước đi Sapa mà cứ lỡ hẹn. Và rồi vào một chiều thứ 6, kế hoạch đi Sapa cũng được thực thi trong niềm mong đợi háo hức. Ngay từ khi có ý định, e đã lên mạng tìm hiểu ngay xem cần những gì, có những gì phải lưu ý, đi tới đó thì nên đi những đâu... Lâu lắm rùi mình mới đi du lịch xa phải không anh? Một Mộc Châu với thiên đường hoa cải trắng, đồi thông, thác Dải Yếm trong niềm vui đến khôn tả. Và giờ sẽ là một Sapa – mảnh đất mộng mơ mà cả hai đứa đều muốn đến. Em đã nghĩ đến hành trình ấy trong những bước chân rộn ràng khi vẫn còn đang trên đất Hà Nội.
Hơn 16h xuất phát ra bến xe Mỹ Đình. Nhưng chẳng thể ngờ được,khách lên Sapa đông đến thế, 3 lần lỡ xe vì chỉ còn vé ngồi trên sàn. Cả một đêm tới miền đất Tây Bắc của Tổ quốc sao có thể đi trong trạng thái vất vưởng như thế được. Nhưng rồi vì quá háo hức và chẳng muốn lại một lần nữa lỡ kế hoạch nên anh cũng đồng ý “thôi thích thì đi, ngồi sàn cũng được”. Em nhìn thấy sự mệt mỏi trên gương mặt anh nhưng biết làm sao được, em mong chờ chuyến đi này lắm! Và thật may mắn rằng vẫn còn 2 ghế cuối trên tầng 2 của xe. Vậy là hai chiếc bánh mì mua không thành vô nghĩa, hai đứa là một trong những vị khách đầu tiên ngồi trên xe. 19h30 xe mới bắt đầu chuyển bánh. Rồi cứ chầm chậm, chiếc xe đi lên Sapa giữa đêm tối, con đường thì dốc, ngoằn ngoèo và phải liên tục tránh những chiếc xe ngược chiều.
5h35ph chiếc xe Sao Việt đã đến bến xe Lào Cai. Nhưng trong phút chốc hầu hết khách trên xe đã xuống. Hai đứa vẫn còn đang ngơ ngác vì ngái ngủ thì anh tài xế bảo chuyển xe. Thì chuyển lên một chiếc xe khác vậy, còn 35 km nữa mới đến Sapa cơ.
8h có mặt tại đất Sapa. Theo lời chào mời nhiệt tình của một chị, hai đứa đã khoác ba lô về nhà nghỉ Phong Hương với cái giá mà cả hai đứa đều nghĩ là hợp lí 300k/ngày. Sau nửa tiếng nghỉ ngơi, đi ăn sáng với hai bát phở, hành trình đầu tiên sẽ là nhà thờ trung tâm Sapa và núi Hàm Rồng. Nhà thờ kể cũng nhỏ, nhưng độc đáo ở kiến trúc rất Pháp, có lẽ vì thế mà khá nhiều khách du lịch thuê những trang phục rực rỡ của những cô gái Hơ-mông để chụp ảnh. Loanh quanh một lát để cho có sức leo núi, hai đứa cũng bắt đầu hành trình Hàm Rồng thẳng tiến. Gần 20 địa điểm đa dạng, hấp dẫn như Vườn lan, Sân ngắm Fanxipan, vườn tượng 12 con giáp, vườn hoa trung tâm, hang Trao duyên, Cổng trời, Sân mây… hai đứa cùng đoàn người khám phá từng nơi từng nơi một. Chụp một bức ảnh vắng người thật khó, thậm chí phải xếp hàng vì ai cũng muốn có một chỗ thật đẹp để ghi lại khoảnh khắc tuyệt diệu này. Cái cảm giác được đứng trên cao ngắm nhìn đỉnh núi Fanxipan – nóc nhà của Đông Dương trong sương phủ dày đặc thật là thích. Núi không quá cao, lại có những bậc thang khiến con đường tuy hơi lòng vòng song lại rất dễ đi cho khách du lịch cộng với thời tiết mát mẻ, nên những bước chân không hề bị chùng lại. Hơn 1 tiếng hành trình núi Hàm Rồng đã hoàn tất. Trên đường xuống lại còn được thưởng thức những món nướng đặc trưng, dù mặn một tí, dù cay một tí song vẫn rất vui phải không anh?
Buổi chiều, 14h hai đứa dạy chuẩn bị hành trình tới địa điểm thứ 2 mà em đã lựa chọn đó là thác Bạc. Nghe nói thác đó rất đẹp, lại dài tới hơn 1 km, chắc hẳn rất hùng vĩ nên lại càng háo hức. Thuê chiếc xe máy, hai đứa vi vu tới thác Bạc (cho dù có người đã làm chậm cuộc hành trình vì cái bụng xấu của mình, hihi). Đúng như những gì đã tưởng tượng, thác Bạc như một dải yếm mà thiên nhiên đã ban tặng cho Sapa, dải yếm ấy bạc trắng nước. Nhưng dải yếm ấy có khúc mềm mại có khúc lại mạnh mẽ sôi nổi, nước dội vào đá tung bọt tráng xóa, ầm vang cả góc trời. Đường lên thác khá dốc nhưng sự hùng vĩ của con thác không làm chùn bước chân bất kì vị khách du lịch nào. Trên đường đi, hai đứa không quên ghi lại những khoảnh khắc thật đáng nhớ ở nơi đây.
Cũng không mất quá nhiều thời gian, 16h hai đứa đã có mặt ở chân thác. Đến một mảnh đất thưởng thức cảnh nhưng cũng không quên vẻ đẹp của ẩm thực. Ngô nướng, chim cu nướng, trứng nướng cùng hai cốc chè cỏ ngọt là những gì mà hai đứa đã lựa chọn. Và nhờ sự khéo léo của chị bán hàng mà hai đứa đều cảm thấy khá hài lòng với những món nướng này (hơn hẳn những món nướng khi leo núi Hàm Rồng vừa mặn vừa cay). Hai đứa còn quyết định mua thêm một chiếc chăn dệt thổ cẩm để về đắp mùa thu – một món quà ý nghĩa từ Sapa. Theo lời chị bán hàng, chúng mình đã quyết định bỏ qua thác Tình yêu để đến chân núi Fanxipan, chụp một bức ảnh kỉ niệm đáng nhớ ở đó. Song không biết có phải chị ấy đã nhầm hay không mà theo lời chỉ dẫn, chúng mình đi thẳng nhưng chẳng thấy dẫn đến chân đỉnh Fanxipan trái lại là một con đường dài, ngoẳn ngoèo đầy thử thách nối liền với tỉnh hàng xóm – Lai Châu. Trên đường đi trở về thị trấn hai đứa còn xôn xao bàn tán về con đường mình đã đi và những Tây ba lô du lịch bụi tại Sapa bởi sự máu lửa của họ.
Một đêm ở Sapa thưởng thức cá hồi nướng cùng su su luộc không quá ấn tượng nhưng lại siêu đắt. Vào quán thì liên tục được chào mời mua hàng từ các bà, các cô dân tộc Mông, Dao. Và một chiếc túi khá xinh chỉ với giá 30k đã được theo cô gái mang về Nam Định, hi. Loanh quanh dạo phố rùi về phòng , có một “anh chàng” do mệt lử nên đã ngủ trong phút chốc, hi, còn cô gái thì phải xem hết một bộ phim đánh nhau mới có thể chợt mắt.
Và bình minh…Không phải là ánh mặt trời ló rạng thay vào đó là sương mù cùng những cơn gió lạnh. Sau đó là mưa. Nhưng đã đi đến Sapa chẳng lẽ lại ngồi mòn mỏi trong phòng để chiều dọn đồ về xuôi. Thì cứ đi vậy. Hai đứa chuẩn bị hành lí gọn nhẹ, không quên mang theo chiếc máy ảnh đáng yêu đi bản Cát Cát  - bản làng nghề truyền thống lớn nhất của Sapa. May mắn khi vừa bước chân xuống Cát Cát thì trời mưa tầm tã, chờ đợi, sốt ruột, thì kệ mưa, cứ đi thôi. Cơn mưa chẳng ngăn được bước chân du khách. Điều mà hai đứa ấn tượng nhất đó là những cảnh gia đình nheo nhóc, 1 lũ con và rồi những đứa trẻ lấm lem chạy ra bủa vây xin tiền, xin bánh kẹo với phương châm “Không cho không về”.  Mua được hai chiếc bình cổ (không biết có phải thật không, hì), được ngắm suối Thủy Tiên khá đẹp, thưởng thức những tiết mục múa đặc sắc và món trâu gác bếp thơm lừng. Hành trình Cát Cát kết thúc để hai vị khách trở về nhà nghỉ, chuẩn bị cho hành trình khác dài hơn, xa hơn đó là trở về Nam Định yêu dấu.
Trên đường trở về lại có một trục trặc nhỏ xảy ra. (Có một người dù ngủ, không biết cụ thể chuyện gì nhưng khi biết hậu quả đã say sưa bình luận, hihi). Chiếc xe khách cọ vào chiếc xa tải dừng ở đường khiến gương của xe tải vỡ, mấy vị khách Tây sợ quá, chạy hết lên trên đầu xe ngồi. Mất khoảng hơn nửa tiếng, trời thì mưa tầm tã, cuối cùng chiếc xe cũng chuyển bánh trở về Hà Nội, Nam Định. Một người ở lại HN, một người về, có cảm giác gì đó khó tả, một nỗi buồn vấn vương…

Không biết người về thành Nam có suy nghĩ gì nhưng người ở Hà Nội thấy rất tuyệt vời vì có một chuyến đi thú vị cùng với người mình yêu. Và quan trọng hơn đối với cô gái ấy là tình yêu cùng thật nhiều những khoảnh khắc đáng nhớ và một tương lai hạnh phúc đang đợi chờ…