Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

Dấu sắc...

Truyện kể toàn dấu sắc
Tí, Quyến hái cóc
Sáng sớm, Mít, Quyến thấy mấy trái quýt với mấy trái cóc chín, Quyến nói:
- Tớ kết cóc nhất, cóc chín tớ ngó thấy khoái lắm!
Mít thấy quýt chín, muốn hái hết, nó nói với Quyến:
- Tớ đứng ngó bác Tám, Quyến hái trái nhé? Hái hết mấy trái chín, Quyến xuống tớ với Quyến hết nuốt nước miếng!
Quyến lắc lắc:
- Chó bác Tám cắn chết!
- Giúp tớ với, tớ muốn ăn quýt quá!- Mít nói.
Quyến thấy Mít nói thế, mới giúp hái quýt. Quyến hái bốn trái quýt với sáu trái cóc, tính hái tiếp... Mít dưới gốc cây hét lớn:
- Chó bác Tám, chó bác Tám đến!
Nói đến đấy Mít phóng mất! Chó ngước ngước ngó Quyến. Quyến vốn yếu bóng vía, hết dám xuống đất. Quyến réo bác Tám, muốn bác xí xóa. Bác Tám nói: “Quyến cứ hái hết quýt, cóc chín, cấm Quyến hái lén tiếp!”. Quyến hứa Quyến hết dám!
Trần Khánh Linh
(033, Võ Thị Sáu, tổ 8, phường 3, TX Bạc Liêu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét